Romà: Difference between revisions

From Linguifex
Jump to navigation Jump to search
mNo edit summary
mNo edit summary
Line 12: Line 12:
|fam2=[[w:Italic languages|Italic]]
|fam2=[[w:Italic languages|Italic]]
|fam3=[[w:Romance languages|Romance]]
|fam3=[[w:Romance languages|Romance]]
|fam4=[[w:Western Romance languages|Western]]
|fam4=[[w:Western Romance languages|Western Romance]]
|fam5=[[w:Mozarabic language|Pyrenean–Mozarabic]]
|fam5=[[w:Mozarabic language|Pyrenean–Mozarabic]]
| script= [[w:Arabic script|Arabic]], [[w:Hebrew script|Hebrew]], [[w:Tifinagh|Tifinagh]], [[w:Latin script|Latin]]
| script= [[w:Arabic script|Arabic]], [[w:Hebrew script|Hebrew]], [[w:Tifinagh|Tifinagh]], [[w:Latin script|Latin]]

Revision as of 13:27, 28 June 2016


Romà
A Dìnc Nòsta / «ا طينك نوسثا»
«ה דינך נאסת» / «ⴰ ⴷⵉⵏⴽ ⵏⵧⵙⵜ»
Created byNicolás Straccia
SettingAlt-Earth
Language codes
ISO 639-3mxi
Glottologmoza1249
This article contains IPA phonetic symbols. Without proper rendering support, you may see question marks, boxes, or other symbols instead of Unicode characters. For an introductory guide on IPA symbols, see Help:IPA.

Background

The Romà language, called internally "a dinc nòsta" («نوسثا طينك ا», «ה דינך נאסת», «ⴰ ⴷⵉⵏⴽ ⵏⵧⵙⵜ»), “our language”, is a Western Iberian Romance language of the Pyrenean-Mozarabic group. With ca. 1500 speakers, it’s a highly endangered language. Most of its speakers live around the comune of Dagràn, Taghramt, Morocco (Fahr Anjra prefecture, Tanger-Tetuán region).

Considered one of the "languages of aljamía", it had its highest point of developement and spread around the ninth century. Compared with its palaeographic registers, the language doesn’t seem to have changed all too much since then.


A Dìnc Nòsta («نوسثا طينك ا», «נאסת דינך ה», «ⴰ ⴷⵉⵏⴽ ⵏⵧⵙⵜⴰ»), noscìta co’l’onòm “Romà”, e un dìnc na col·lècyu-das-dìncs Pirenìcs-Mostacravìcs na col·lècyu-das-dìncs Romànts do Cidènt da Fivèr. Tù fat-si-yà cìrc 1500 (mìu-i-cinyènts) favlànts, attùnc e-yà mentàt d’ès-si un dìnc perenpricuàt. Cìrc-tòts sèyas favlànts son-se morànts na sòn da lamantí Dagrà, no Dagràn, no Mùtt-Na-Cùtt (na sòn-prefictàt d’Alfàc-Ansàr, irsò Tinìcc-Tetùna).

A dìnc e-yà mentàt d’ès un das “Dìncs Faccamìts”, i noscyò sèya cròn-d’ansitù d’encrecemènt i comomènt cìrc do centtàccs 9. (attàso). No svertmènt yèc recestrò d’amanuscrìts, a vìc da dìnc nò parè-yà sè-si inlòc ònc permutàt cof’cumòt ìnt.


Sample

Schleicher's fable:

A raxè i tos fesàns.
Èr’un raxè sensemàt sot un savrì, i toservànt uns fesàns. Ùn, ferànt un càr pentàt; alt, portànt un morrà percaldò; i talt lyú un omre rapyo levànt. A raxè favlò-les pros fesàns adìs: volt-mì tripulàt d’oservà dos fesàns, lavrànt i lavrànt pro somes. Os fesàns replicùn-yà adìs: oscùt-nos, a raxè; nos, elcìn, volt tripulàt de noscì d’ìst: l’omre, càp tè, litova-si o carsà das raxès in lints mùryos, per as raxès fan-nò-se da semè. Inlòc d’oservà aqìst, a raxè facyò-le i scurryò in dirècyu al’arro.