Contionary:cun-
Jump to navigation
Jump to search
Ayeri
Pronunciation
Verb
kYunF/ (cun-)
- to begin, to start
Conjugation
cun- — verb (monoconsonantal)
| Person | Topicalized | Clitic agent | ||
|---|---|---|---|---|
| Singular | 1st | cunay | cunyang | |
| 2nd | cunva | cunvāng | ||
| 3rd | m | cunya | cunyāng | |
| f | cunye | cunyeng | ||
| n | cunyo | cunyong | ||
| inan | cunara | cunreng | ||
| Plural | 1st | cunayn | cunnang | |
| 2nd | cunva | cunvāng | ||
| 3rd | m | cunyan | cuntang | |
| f | cunyen | cunteng | ||
| n | cunyon | cuntong | ||
| inan | cunaran | cunteng | ||
| imperative | cunu | |||
| hortative | cunu-cunu | |||
| iterative | cu-cun- | |||
| participle | cunyam | |||